Cô không có hứng để đến nơi hướng dẫn thủ tục, trongtay cầm đơn xin thôi học, được phê chuẩn cũng cần khoảng một tháng, cô vẫn hivọng sẽ được ở lại, nhưng Địch Nam làm nhanh hơn cô tưởng, hôm qua đã nộp đơnxin nghỉ dạy. Rõ ràng là ép cô đi du học đây mà.
Phòng đào tạo ở trên tòa nhà tổng hợp, sau khi Mộ LạcLạc điền xong đơn, chợt nhớ ra trên nóc nhà có một chỗ trống rất rộng, cô cảmthấy đau lòng, cũng muốn học theo những tình tiết ở trong phim, lên nóc nhànhìn xuống vườn trường, một mình cảm nhận nỗi buồn.
…
“Thầy Địch, anh đừng đi, chúng ta thương lượng mộtchút đã.”
“Không có gì phải thương lượng cả, anh lợi dụng chứcvụ để chiếm đoạt phần mềm dạy học, gặp nhau ở tòa đi.”
Tiếng nói mất hút sau cửa cầu thang, bất luận hiệutrưởng khẩn cầu như thế nào, Địch Nam vẫn không ngoảnh đầu lại.
Mộ Lạc Lạc đứng ở ngã rẽ, vô tình nghe được những bímật mà không nên để cho người khác nghe thấy.
Cô nhớ mấy ngày hôm nay hiệu trưởng đều vội vội vàngvàng thu lại tất cả các phần mềm dạy học, hóa ra chúng đều là ăn cắp, mộtchương trình phần mềm giá trị hơn một trăm tệ, hiệu trưởng quy định mỗi họcsinh mới phải mua ít nhất bốn phần mềm. Hiệu trưởng điên rồi, nhưng việc này cóliên quan gì đến thầy Địch.
Mộ Lạc Lạc quay lại phòng dạy vi tính, trên giảngđường, lên QQ xem phimm; chăm chỉ nghe giảng, không có.
Cô rút phần mềm bị ăn cắp từ trong cặp sách, mở phầnmềm có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sao-hoa-den-la-ma/2256319/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.