Trước ngực Địch Nam là một sự tiếp xúc mềm mại, nhẹnhàng, do hơi ấm từ cơ thể mà nhịp tim anh đập nhanh hơn. Trong khi chỉ tríchngười khác thiếu kiểm soát thì anh lại đang làm gì, trong lòng lại đang nghĩgì.
Mộ Lạc Lạc nhìn thấu sự vật lộn, đấu tranh trong lònganh, bởi vì nắm tay anh nắm nổi lên cả gân xanh.
“Em là vợ của anh… anh muốn thế nào thì làm như thếấy…” Cô nhón gót chân, bạo gan ôm lấy Địch Nam. Nếu anh vẫn cự tuyệt, vậy thìcô chỉ còn một con đường duy nhất là li hôn.
Cô đã suy nghĩ rất kỹ càng: Đồng ý ra nước ngoài,nhưng cô phải để hình ảnh của mình được lưu giữ trong lòng anh, thuộc về anh.
“Em vẫn còn là một đứa trẻ…” Địch Nam cố gắng khôngnhìn cô, không thành thật nói.
Mộ Lạc Lạc hơi cụp mắt xuống, tự mở cổ áo nhìn vàotrong. Cô quan sát một lát, sau khi đã chứng thực mình là người trưởng thành,cô mỉm cười ngẩng đầu lên. Địch Nam nhìn sang chỗ khác một cách thiếu tự nhiên,không cần Mộ Lạc Lạc phải nói, anh cũng đã nhìn rõ.
“Thầy cũng đã nhìn thấy rồi phải không?” Mộ Lạc Lạcnghiêng đầu nhìn ánh mắt Địch Nam, vẻ mặt anh cố tỏ ra không chú ý đến.
Tiếng “thầy” đã kéo lý trí Địch Nam trở lại một chút.Anh đi thẳng đến phòng vệ sinh tìm chìa khóa phòng.
Mộ Lạc Lạc quay đầu nhìn theo… Thầy thật thông minh,biết chìa khóa không ở trên người cô, nhưng kịch bản mà cô thiết kế là khám phácơ thể trước!
“Không thể tìm được đâu…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sao-hoa-den-la-ma/2256313/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.