Mộc Khả Hân nhếch môi tiến lên phía trước, nhìn cách ăn mặc cùng tuổi tác của nàng chắc là phi tần nào đó, cao ngạo như vậy thì chức vị cũng không nhỏ, nữ tử bên cạnh có thể là công chúa, nhưng đôi mắt tràn ngập thù hằn ghen tị làm mất đi nét đẹp vốn có của nàng.
" Ta có thể hành lễ, nhưng sau đó ngươi sẽ không thấy được những người khác hành lễ nữa" Nàng bình tĩnh chậm rãi cất tiếng, Khổng Lạc Như khó hiểu nhìn lại nàng, Mộc Khả Hân lại nói tiếp " Vì ngươi đã chết rồi"
" Hỗn xược, người đâu bắt nàng lại cho bổn cung" Nhận được ánh mắt của nàng Khổng Lạc Như run lên, nàng vội vàng kêu người, thị vệ đi đến định giữ nàng thì một bóng hồng y che lại.
Đôi mắt đào hoa khẽ nheo " Ai dám đụng vô nàng?"
" Sứ Thần, chuyện này không liên quan đến ngươi, mời ngươi đứng sang một bên" Khổng Lạc Như kiêu ngạo mở miệng, một sứ giả nho nhỏ cũng dám cãi lại lời nàng, đúng là gan trời.
Thạc Vi đôi mắt hơi hiện lên lửa giận, không liên quan đến hắn, nghe thật chướng tai, vốn chuyện của nàng chính là chuyện của hắn, nàng cũng sẽ là của hắn. " Vậy sao, nhưng tiếc rằng ta vẫn muốn xen vào, nàng là người đang dẫn bản sứ thần đi tham quan Nam Quốc Hoàng Cung, vậy mà ngươi lại ngăn cản, không phải nói chính ngươi mới là người gây ra mâu thuẫn giữa hai quốc gia sao? Ngươi khinh rẻ Tây Quốc chúng ta"
Khổng Lạc Như hoảng sợ, hắn gán nàng tội chia rẻ hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-quoc-tranh-phi/1518514/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.