" Hân Hân, nàng cũng ở đây sao, thật sự trùng hợp, chúng ta rất có duyên " Thạc Vi cười tà mị nhìn nàng, đúng là rất có duyên, nên hắn sẽ làm nàng trở thành của hắn, là người có quyền lực nhất.
Mộc Khả Hân âm thầm thở dài, duyên duyên con mắt hắn " Ồ, ta thật nên biết ơn khi đựơc làm người có duyên với Sứ giả Tây Quốc"
Tiểu Đức Tử lén nhìn qua lại giữa cả hai người, sao hắn cứ cảm giác giữa Tiêu Dao Vương Phi và Sứ Thần Tây Quốc có gì đó không bình thường, nhưng thân phận không cho phép hắn tò mò nhiều.
Thạc Vi nghe nàng nói xong thì cười rộ " Vinh hạnh của Thạc Vi mới đúng"
Nàng âm thầm khinh bỉ, tên hai mặt nếu không phải hôm qua bị hắn phát hiện, nàng đã không nhiều lời như vậy, đúng là sơ suất của nàng.
Hắn vẫn giữ nụ cười tà mị, đôi mắt đào hoa khẽ chóp " Không làm phiền nếu nàng dẫn ta đi dạo quanh một vòng Nam Quốc"
" Không phải hôm...ta không có nghĩa vụ dẫn ngươi đi" Chút nữa thôi nàng đã khai ra vụ hôm qua rồi, tên áo đỏ chết tiệt cứ khoái gây sự với nàng.
Nhìn nàng tức tối hắn cười càng đậm, đôi mắt tràn ngập vui vẻ chứng tỏ tâm tình hắn rất tốt " Vậy sao? Nhưng ta nhớ hình như hôm qua "
Hắn nói nửa câu xong nhìn nàng cười, đôi mắt hơi liếc qua Tiểu Đức Tử bên cạnh đang cuối đầu, ý nghĩ hắn ta là người của Nam Hoàng, nếu nàng không muốn bị bại lộ thì nên đi cùng hắn.
Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-quoc-tranh-phi/1518513/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.