“ Dạ “ Nhuỵ Nhi đi ra ngoài.
Mộc Khả Hân đứng dậy đến trước gương, nàng phải xem coi dung nhan thân thể này thế nào, ở hiện đại nàng là một mĩ nhân, nàng không muốn về đây sẽ thành xấu đâu.
Nàng nhìn vào trong gương đồng, nó không sáng rõ nhưng cũng nhìn được hình dáng. Trong gương hiện lên khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành, đôi mắt đen sâu thẫm, chiếc mũi cao, môi đỏ mỏng . Nàng hài lòng gật đầu, tuổi chỉ khoảng 16, nàng được một món lời nha.
Nhuỵ Nhi bưng đồ ăn vô đặt lên bàn.
“ Đây là gì?” Mộc Khả Hân đơ mặt nhìn rau và cơm nguội trước mặt, đây là bữa ăn giành cho Vương Phi sao?
“ Tiểu thư bọn họ biết hôm qua Vương Gia bỏ đi vào đêm động phòng nên... nên “ Nhuỵ Nhi bất bình nói, tiểu thư nàng thật đáng thương, đã bị gả cho người mình không yêu lại còn bị đối xử như vậy, Thất Vương Gia thật quá đáng.
“ Đi thôi “ Nàng đứng dậy bước ra khỏi cửa.
“ Tiểu thư ngươi đi đâu?” Nhuỵ Nhi kinh ngạc kêu lên, hôm nay nàng thấy tiểu thư rất khác không giống bình thường yếu đuối nhút nhát, bây giờ nàng như rất lạnh lùng, thêm phần làm người rất run sợ, nhưng nàng lại thích tiểu thư của bây giờ hơn.
“ Đi lấy thứ thuộc về mình “ Nàng Mộc Khả Hân là có thể dễ dành ăn hiếp sao?
“ Dạ?” Nàng cất bước chạy theo Mộc Khả Hân.
“ Dẫn ta đến phòng bếp “ Nàng không biết đường tại đây.
“ Ah vâng “ Nhuỵ Nhi đột nhiên có một cảm giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-quoc-tranh-phi/1518489/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.