Edit: Mạc Thiên Y
Ngày thứ hai mấy người Tô Tuệ Nương tới đây, Thường Nhuận Nga mới chạy tới, chỉ dẫn theo hai đứa nhỏ, Lâm thị nói mình lười động nên ở nhà. Trên giường trúc ba đứa bé được đặt chung với nhau. Đối với đệ đệ muội muội nhỏ hơn mình, trong lòng Duyên tỷ nhi ngập lo lắng. Bé là nha đầu béo tính tình hoạt bát, chẳng những dùng cặp mắt to liên tiếp nhìn người ta, còn thỉnh thoảng đưa tay ra chọt má hai đứa nhỏ.
Thực ca nhi hệt như tên của bé, là một đứa bé thành thật, bị “ức hiếp” cũng không lên tiếng, chỉ thật ủy khuất chép chép miệng. Tình nhi thì không, bị chọc sẽ phát ra tiếng khóc yếu ớt như mèo con. Tô Tuệ Nương thấy thế vội ôm nha đầu quậy vào lòng, nào ngờ người ta lại không cảm kích, ê a còn bổ nhào tới.
“Duyên tỷ nhi của chúng ta là yêu thích đệ đệ muội muội đây mà!” Thường Nhuận Nga cười to nói, vươn tay đón lấy cô bé từ chỗ Tô Tuệ Nương, thọt lét đùa nói: “Đúng không nào?” nha đầu béo uốn éo mà dùng sức gật đầu, cũng không biết là hiểu thật hay hiểu vờ.
“Chủ tử, thiếu phu nhân, đá bào tới rồi.” Đúng lúc này, Mộc Hương bưng khay cười híp mắt đi tới.
Nhìn thứ trên khay gỗ lim khắc hoa, Thường Nhuận Nga lập tức hứng thú.
Chỉ thấy trong chiếc chén pha lê trong suốt chứa khối băng được bào vụn, bên trên rưới thứ gì màu trắng ngà như sữa, trên đỉnh còn có thịt trái cây vàng vàng đỏ đỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-qua-phu-den-quy-phu/2006624/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.