Edit: Mạc Thiên Y
Tô Tuệ Nương nhiều lần tư lự, vẫn là quyết định nói chuyện này cho Yến Hoằng Chân.
Ban đầu Yến Hoằng Chân rất không cho là đúng, nhưng sau khi Tô Tuệ Nương nói cho hắn biết đủ loại lợi ích của ôn tuyền, thế là với bản tính cực gian trá, hắn lập tức đánh hơi ra mùi ngon trong đó.
“Nói như vậy, chỗ kia ấy là một bảo địa rồi.” Yến Hoằng Chân dứt khoát nói: “Tuệ tỷ tỷ nói rất đúng, chuyện tốt như vậy cũng không thể để hời cho kẻ khác được, thừa dịp mọi người còn chưa chú ý, chúng ta phải ra tay trước mới được.”
Nói là làm, ngày hôm sau, Yến Hoằng Chân đặc biệt xin nghỉ cùng Tô Tuệ Nương tự mình đi thăm dò, quả nhiên nhìn thấy rất nhiều con suối nhưng lại ở tại nhiều nơi khác nhau, suối ôn tuyền này nếu muốn hình thành quy mô lớn còn cần tái khai thác một phen, dẫn nước lên mới được. Yến Hoằng Chân nhìn nước suối màu vàng nhạt, bốc hơi nóng, có phần ghét bỏ nhíu mày: “Mùi này khó ngửi quá.”
Tô Tuệ Nương không để ý tới hắn, chỉ nói: “Trước tiên chúng ta phải mua quả núi này cái đã rồi hẵng từ từ trù tính.”
Chuyện này liền toàn quyền giao cho Yến Hoằng Chân, mua núi, phân đất, dẫn suối, xây sơn trang, bạo tay vung ra một loạt xuống, ba mươi vạn lượng bạc cứ thế bay đi như bông tuyết. Tuy nhiên, Tô Tuệ Nương lại không hề xót của, nàng biết những thứ này về sau sẽ lấy được trở lại gấp mấy lần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-qua-phu-den-quy-phu/2006593/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.