Edit: Mạc Thiên Y
Cái gì gọi là tiều tụy?
Cái gì gọi là ảm đạm?
Cái gì gọi là khốn khổ vì tình.
Bạn cứ nhìn Yến Hoằng Chân trước mắt là biết.
Lúc Tô Tuệ Nương mở cửa phòng, nhìn thấy hắn một thân áo bào trắng lỏng lẻo vắt trên người, hai mắt đỏ bừng, vẻ mặt đau đớn.
Lời còn chưa nói, cả trái tim nàng liền mềm nhũn ba phần, không khỏi có chút đau lòng hỏi: “Đệ, đệ làm sao thế này a!”
Yến Hoằng Chân vừa mở miệng, nước mắt liền tuôn ra như dòng suối nhỏ, diện mạo hắn vốn được ông trời ưu ái, vẻ mặt yên lặng rơi lệ như vậy, quả nhiên là khiến cho người ta đau cả tim gan.
“Tỷ tỷ cũng không cần Tiểu Thất nữa, còn quan tâm đệ sống chết làm gì?” Yến Hoằng Chân trong ánh mắt tựa như hờn oán, yếu ớt mà nhìn Tô Tuệ Nương khóc nói.
“Đệ nói gì vậy, ta không cần đệ lúc nào.” Tô Tuệ Nương có phần chột dạ né ánh mắt hắn.
“Tuệ tỷ tỷ, dám nói mình không có né tránh đệ không?” Yến Hoằng Chân cắn bờ môi trắng bệch, trông như đã quyết định quyết tâm nào đó, nói với Tô Tuệ Nương: “Tiểu Thất biết, Tuệ tỷ tỷ từ nhỏ đã rất tốt với đệ, xem đệ là đệ đệ ruột, nhưng Tiểu Thất lại cô phụ tấm lòng yêu thương của Tuệ tỷ tỷ, càng nổi lên tình cảm nhung nhớ với tỷ, điều này đúng là không nên. Nhưng vô luận thế nào đệ cũng không quản được trái tim mình. Nếu vì vậy mà Tuệ tỷ tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-qua-phu-den-quy-phu/2006584/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.