Edit: Mạc Thiên Y
Trong Thường phủ, Thường phu nhân đang lôi kéo tay của nữ nhi, thao thao nói: “Cậu Tô Văn kia cha con cũng đã nhìn rồi, xem ra là rất hài lòng, sau khi trở về tán dương cậu ta không ít, là một đứa tuổi nhỏ tài cao.”
Con gái nhà nào mà chẳng quan tâm hôn sự của mình, dù cứ luôn bày ra vẻ chững chạc, Thường Nhuận Nga cũng không nhịn được có phần xấu hổ đỏ mặt, bộ dạng phục tùng nói: “Mẹ nói với con chuyện này làm gì.”
Biết con gái thẹn thùng, Thường phu nhân mỉm cười, một lát sau nhẹ nhàng thở dài.
Thường Nhuận Nga ngẩng đầu, có chút thắc mắc chớp chớp mắt.
Thường phu nhân liền nói: “Aiz! Vốn muốn để con gả cho Trần Ngọc, ai biết Lâm gia kia chắn ngang nửa đường… ta cùng với Mỹ Quyên còn là tỷ muội khuê trung, thế mà bà ấy lại chọn Lâm Tú Châu làm con dâu mà không chọn con, thật là…”
“Mẹ!” Thường Nhuận Nga cau mày vội ngắt lời: “Mẹ nói gì mà ai gả cho ai chứ, chúng ta cùng Trần gia một không có lời của bà mai, hai không có quyết định hôn thư, chẳng qua là Trần phu nhân mừng thọ, chúng ta đi tham gia mà thôi, tuyệt đối không nên nói những lời như thế nữa.”
Mắt thấy nữ nhi nóng nảy, Thường phu nhân vội nói: “Được, được, được. Không nói, không nói.”
Song, bà ngoài miệng thì nói vậy, trong lòng nhưng vẫn đáng tiếc. Tô Văn kia cho dù tốt, nhưng cũng chỉ xuất thân hàn môn, sao so được với Trần Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-qua-phu-den-quy-phu/2006564/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.