Edit: Mạc Thiên Y
Trong Vương Gia Ao, người cực kỳ có tiếng nói nhất hẳn là ông cụ Lý Chính kia rồi, Lý Chính cũng họ Vương, là một nhân vật tương tự toan nho(chỉ văn nhân cổ hủ hoặc học trò nghèo),bình thời thích nhất nói hai câu đó là: “Chẳng ra thể thống gì” và “Làm nhục tư văn”, có điều nói tóm lại người xem như công chính, ở trong Vương Gia Ao rất có uy tín. Cho nên khi ông cụ sắp đến ngày mừng thọ bảy mươi tuổi, người của cả thôn trên cơ bản cũng phải đến tham dự, Tô Tuệ Nương cũng không ngoại lệ.
Mùng mười tháng mười, nhà Lý Chính khua chiêng gõ trống, bày mâm cỗ lớn khỏi phải nói. Đến tối còn mời được gánh hát nổi danh trên trấn Long Tuyền đến ca diễn, đây chính là một chuyện mới mẻ, người trong thôn quanh năm suốt tháng cũng chẳng có thứ gì tiêu khiển, có thể có cơ hội xem một tuồng kịch, dĩ nhiên là sẽ không bỏ qua. Quỳ thủy của Tô Tuệ Nương chưa đi, thân thể không mấy thoải mái, nên không muốn đi góp vui. Nhưng mà Lâm thị muốn đi a, Tô Tuệ Nương thấy dáng vẻ mẫu thân vừa khát vọng xem kịch, vừa không yên lòng về mình, nên cũng đứng lên, hơn nữa nàng bây giờ cũng chỉ là không quá thoải mái mà thôi, mấy hành động đi đường gì đó thì không có vấn đề.
Thế là, Lâm thị, Tô Tuệ Nương và cả Vương Thất Lang, ba người cùng đi đến quảng trường trong thôn, hôm nay sân khấu được dựng tại đó, lúc họ đến nơi này đã tấp nập người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-qua-phu-den-quy-phu/2006506/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.