Sâm sẩm tối, mấy người Tô Tuệ Nương về tới Vương Gia Ao, nàng cho bác đánh xe thêm hai đồng, nhờ bác chạy thẳng đến trước cửa nhà, đến nơi, Vương Thất Lang đã chờ ở trong từ sớm, Tô Tuệ Nương từ trên xe bước xuống, bắt gặp gương mặt ửng hồng vì lạnh của cậu không khỏi nói hai câu. Vương Thất Lang nhìn nàng cười cười, sau đó hai mắt nhìn về phía hai mẹ con Lâm thị, trong ánh mắt ngập đầy đề phòng.
Chuyện của Vương Thất Lang, Tô Tuệ Nương đã kể sơ qua với Lâm thị, cho nên bỗng nhiên thấy một đứa bé đứng ở đây, bà cũng không ngạc nhiên lắm. Ngôi nhà này có tổng cộng ba gian phòng, hai lớn một nhỏ. Tô Tuệ Nương một mình chiếm một gian, một gian khác nàng định cho mẹ con Lâm thị ở, vì thân thể Tô Văn không tiện, dầu gì cũng cần người ở bên chăm nom, cho nên hai người ở cùng một gian là vừa, dù sao ở nông thôn cũng không chú trọng gì nhiều hơn nữa giường kia cũng lớn, đủ cho hai người nằm, còn gian nhỏ nhất cũng chỉ có thể để cho Vương Thất Lang ở. Đương nhiên Tô Tuệ Nương cũng sẽ không ủy khuất nó, tuy phòng không lớn, nhưng được bố trí rất ấm áp, trên giường trải nệm dày, đệm giường còn dùng mặt sau của vải bông bọc lại. Bởi vì phòng ốc đã cũ kỹ, nên trên vách tường không khỏi xuất hiện rất nhiều chỗ nứt hoặc bị rớt ra, Tô Tuệ Nương bèn dùng rất nhiều vải vụn, cắt chúng thành hình vuông, lớn lớn nhỏ nhỏ ghép lại toàn bộ rồi phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-qua-phu-den-quy-phu/142387/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.