Thiên Sùng Cung vẫn luôn lạnh lẽo yên tĩnh, sàn gạch bạch ngọc trơn bóng như gương, phản chiếu những thân ảnh màu xanh vội vã lui tới như mây, cơ hồ chân không chạm đất, nửa điểm tiếng vang cũng không dám phát ra. Nhìn kỹ, gương mặt ai cũng đều căng thẳng đến tù túng, cúi mày hạ mắt, mỗi người đều cảm thấy bất an.
Theo chân một Thiên nô đang bưng khay trà một mạch bước đi, qua đại sảnh, vòng qua hồ nước, lại xuyên qua hành lang uốn khúc, đứng trước một gian điện nghiêng nghiêng. Nghe hắn cúi đầu gọi một tiếng: “Chủ tử, trà đây ạ.” Trong sự cung kính hàm chứa vài phần run rẩy không thể tự chủ.
Giữa tĩnh mịch, “Cạch–” một tiếng cửa mở tỏ ra có phần đột ngột, khiến Thiên nô hoảng sợ co rụt lại, rồi mới dám sải bước tiến vào. Trong phòng đang đốt Long Tiên Hương, hai lư hương màu tím sẫm điêu khắc hình thụy thú (con vật mang điềm lành),mắt như chuông đồng, râu lông đều dựng đứng, bộ dáng uy phong hiển hách. Con thú lỗ mũi mở to từ trong miệng tràn ra từng làn khói nhè nhẹ mênh mang, nhưng mùi rượu sực nức, xông thẳng vào mũi, át đi cả làn huân hương ngọt ngào làm đầu óc thanh tỉnh. Thiên nô thật cẩn thận liếc mắt nhìn xem một cái, dưới tầng tầng sa mạn, một người nằm ngang trên tháp, mái tóc màu bạc tán loạn rũ xuống, trên cẩm y tử sắc loang lổ vết rượu, rõ ràng là còn tỉnh, đôi mắt khép hờ chỉ ngơ ngẩn nhìn chăm chú một vò rượu nhỏ trong lòng.
Thật nhẹ nhàng vòng qua đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-pham/116183/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.