Hỏi thế gian tình là gì, mà lại khiến cho con người ta đau khổ? Trầm luân trong vọng tưởng, kết cục lại là nỗi đau đớn đến xé tan cõi lòng. Tất cả, dường như chỉ còn lại là những mảng hồi ức.
Y yêu hắn, nhưng có lẽ hắn không biết. Tình cảm ấy sớm đã bén rễ đâm chồi, nhưng y lại nỗ lực che giấu tận nơi đáy lòng. Hắn cao cao tại thượng như vậy, sẽ không vì y mà động tâm! Y biết, nhưng mối tình đơn phương này, y vẫn nguyện liều mình trầm luân. Nhưng cho đến một ngày, y thật sự mệt mỏi, y tuyệt vọng quá đỗi cho nên quyết định rời đi, vậy mà, hắn lại nổi giận! Hắn cư nhiên lại nổi giận! Tại sao chứ? Hắn không biết, hắn chỉ biết mình thực sự cảm thấy phi thường khó chịu. Cho nên, hắn đã quyết định - ép buộc y ở bên cạnh hắn, không cho phép y rời đi. Nhưng vì lí do gì, y lại quyết tuyệt như vậy, cho dù có phải bỏ mạng cũng nhất định không chịu ở lại nơi này? Cho đến khi bóng hình của y hoàn toàn biến mất trong mắt của hắn, hắn mới hiểu được, dường như con tim hắn đã rung động... Một lần nữa, hắn muốn gặp lại y, muốn ôm y vào lòng, còn kịp nữa hay không? Hay chẳng qua là ảo tưởng...