Hoắc Kiến Trương đi đi lại lại trong phòng khách sạn, trên tay nắm chặt sợi dây chuyền của Túc Kỳ đã bị anh cầm đến mức nóng ran.
Mesaw, trùm mafia khét tiếng bậc nhất trong giới tội phạm, thân thủ bí hiểm, xuất quỷ nhập thần, ranh ma đến mức cả cục cảnh sát và quân đội đều phải gờm mặt.
Bảy năm trước, sau gần tám tháng ăn ngủ nơi đầu đường xó chợ, Hoắc Kiến Trương đã truy lùng được tung tích của Mesaw, thành công bắn trọng thương hắn nhưng vẫn để Mesaw chạy thoát.
Có thể nói, anh và hắn là kẻ thù không đội trời chung.
Mesaw đã từng tuyên bố, giữa hai người họ nhất định chỉ còn một người được sống.
Lần này, Túc Kỳ đang ở trong tay hắn, chỉ e mười phần thì chín phần nguy hiểm đến tính mạng.
Nơi anh đang ở tạm là một khách sạn hiện đại của thành phố, do đích thân Putney Ham sắp xếp.
Căn phòng xa hoa, rộng lớn, từ cửa sổ có thể nhìn ra khung cảnh thành phố phía trước.
Hứa Vũ Lăng, Quảng Doanh và Quân Dư Sinh đang ngồi trên bàn uống nước, thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn về phía Hoắc Kiến Trương nói vài câu:
- Chúng ta cần phải nhanh chóng giải cứu thiếu phu nhân.
Thời gian ở lại đây không thể kéo dài thêm được nữa! Chính phủ đã yêu cầu rút quân trở về nước càng sớm càng tốt!
Điều này Hoắc Kiến Trương đã biết.
Nhưng Mesaw ở đâu, đến giờ anh còn chưa tìm ra.
Hoắc Kiến Trương kéo rèm cửa, tay phải vuốt cằm, ánh mắt đăm chiêu nhìn ra phía trước.
Đối diện là một tòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nhan-xinh-dep-cua-thua-tuong/1188052/chuong-97.html