Khương Vĩ Thành đứng dưới lầu, bàn bạc nói chuyện với vài gã thuộc hạ.
Thỉnh thoảng, anh lại đưa mắt nhìn về phía phòng ngủ của Túc Kỳ, nói vài điều gì đó không rõ.
Sau rèm cửa, Túc Kỳ đang lặng lẽ quan sát mọi biến chuyển của Khương Vĩ Thành, rồi lại quay trở lại giường, kéo chăn nằm ngủ.
Cạch…
Cửa phòng mở ra.
Khương Vĩ Thành đã quay trở lại, trên tay còn cầm theo đĩa bánh kem tự làm cho cô.
Hình thức và mùi vị rất đẹp, chứng tỏ Khương Vĩ Thành là một người đàn ông chu đáo trong vấn đề bếp núc.
- Em đói chưa?
Khương Vĩ Thành đặt tay lên vai Túc Kỳ, dịu dàng cất giọng hỏi.
Trước mặt Túc Kỳ, người đàn ông này quả thực là một kiệt tác lý tưởng đối với phụ nữ.
Điển trai, lịch lãm, giàu có và chu đáo, đời người con gái chỉ cần có vậy.
Túc Kỳ gật nhẹ đầu, sau đó chống tay ngồi dậy.
Khương Vĩ Thành xúc từng miếng bánh đút cho Túc Kỳ ăn, hào hứng quan sát nét mặt của cô.
Bánh mang vị ngọt thanh, hương thơm cherry thoang thoảng, quyện vờn quanh cánh mũi.
Nhìn cô ăn gần hết chiếc bánh kem, Khương Vĩ Thành rất vui.
Anh đưa tay gõ nhẹ lên trán Túc Kỳ, dịu dàng nói nhỏ:
- Lần sau anh sẽ làm loại khác cho em ăn!
Túc Kỳ vui vẻ nở nụ cười tươi rói, nhìn Khương Vĩ Thành không rời.
Lần đầu tiên Khương Vĩ Thành được trông thấy nụ cười rạng rỡ của cô gái trước mắt, làm anh nhanh chóng rơi vào trạng thái đờ đẫn, vô tình đánh rơi cả chiếc thìa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nhan-xinh-dep-cua-thua-tuong/1188051/chuong-96.html