28.
Cuối tuần, Hứa Tri Hiểu phá lệ chủ động hẹn Vương Khiên ra ngoài.
“Sao lại đột nhiên muốn gặp nhau?” Vương Khiên đánh giá bốn phía, “Còn hẹn ở đây.”
Quán trà này tuy rằng mở gần Lĩnh Đại, mà khung cảnh cổ điển, chi phí giá cả hơi cao, có rất ít học sinh lại đây.
Hứa Tri Hiểu hậu tri hậu giác ý thức được điểm này, tâm tình khi bắt đầu vốn cũng không quá tốt nhất thời kém hơn, gần như bị tâm tình ảo não đốp chát.
Cậu tại sao lại chọn gặp mặt ở quán vỉa hè chứ?
Đây căn bản không phải lựa chọn của sinh viên bình thường! Vương Khiên nhất định cảm thấy cậu rất kỳ quái!
Nhưng cậu thật sự không còn lựa chọn khác.
Căn tin? Quá không chính thức rồi.
Phòng học? Quá mức cứng ngắc rồi.
Thư viện? Cũng không phải trường hợp thích hợp để nói chuyện.
Tiệm cà phê?
Lại có chút… mập mờ.
Được rồi, có còn hơn không. Thế nhưng trong lòng cậu có quỷ, luôn cảm thấy hai thằng con trai hẹn gặp nhau ở đó dễ có hiểu lầm.
Trong đầu đầy suy nghĩ lộn xộn, trên mặt liền khó tránh khỏi có vẻ khô khan cùng nghiêm túc.
Vương Khiên nhìn chằm chằm cậu trong chốc lát, ánh mắt vốn buông lỏng cũng dần dần trở nên sắc bén, “Tri Hiểu, đến cùng là có chuyện gì?”
Đúng rồi, từ khi cậu gia nhập đoàn đội, hắn liền bắt đầu gọi cậu như vậy.
Kỳ thực bên cạnh có rất nhiều người đều gọi cậu như vậy, có vẻ rất thân thiết.
Mà Hứa Tri Hiểu rất sợ nghe Vương Khiên gọi cậu như vậy, cậu cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nhan-hi-su/42314/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.