Tư tế nhỏ chờ đến khi suýt ngủ gật cũng chẳng thấy con rồng kia làm gì. 
Nó không điên lên mà làm hại con người, cũng chẳng biến về dạng người. 
Nhưng mọi người xung quanh đều đã vào tư thế chuẩn bị sẵn sàng nghênh chiến nên em chẳng dám lơ là, chỉ lén lút nhón chân đi. 
Ngay lúc ấy, một tiếng gầm dữ tợn truyền ra từ trong ngục. 
Hình như sàn nhà hơi rung lắc. 
Tư tế nhỏ sợ tới mức tỉnh cả cơn buồn ngủ. 
Em chống quyền trượng bước sang, chỉ thấy con rồng kia đang đau đớn quằn quại trong kết giới. 
Chẳng ai yểm bùa nó, mà là do dòng máu rồng bẩm sinh và huyết thống con người đang bắt đầu đấu tranh. 
Hai luồng sức mạnh khác nhau gần như xé hắn ra làm hai nửa. 
Chúng sẽ quyết định: hắn là người, hay biến chất thành loài quỷ dữ. 
Mọi người nhìn con rồng đang thét gào, chuẩn bị tinh thần tấn công và tiêu diệt ngay khi nó mất đi lí trí. 
Nhưng chẳng hiểu sao tư tế nhỏ không kìm lòng được mà bước lên một bước. 
"Con làm gì thế? Đừng tới quá gần". Đại pháp sư níu lấy áo bào em. 
Tư tế nhỏ bị ngăn lại, nhưng vẫn nhìn con rồng. . Truyện Đoản Văn 
Em thấy lớp vảy cứng bị tổn thương, máu chảy ròng ròng. 
"Nó đau lắm...". Tư tế nhỏ thì thầm. Em không nhìn Đại pháp sư – chẳng hiểu sao khi thấy con rồng đau đớn, đôi mắt em lại xót buốt. "Nó đau lắm". 
Tư tế nhỏ nhẹ nhàng nói. 
Em chẳng nhớ bất cứ điều gì. 
Em không biết con rồng bị nhốt trong kết giới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nhan-cua-tu-te/170499/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.