Quả thực Đại pháp sư hít sâu một hơi, tuy đứng cách tư tế nhỏ cả một khoảng thì ông vẫn nghe thấy em nói gì.
Mấy câu đơn giản này tiết lộ rằng tư tế nhỏ và Thất hoàng tử đã quen nhau từ lâu lắm, lại còn lén định chuyện chung thân nữa.
Ông suýt ngất xỉu.
Cũng may bên cạnh có một pháp sư khác kịp thời đỡ lấy ông.
"Con mau ra đây đi". Đại pháp sư cầm quyền trượng gõ vào kết giới, ông không dám phá thật – tư tế nhỏ vẫn còn ở bên trong kia mà. "Hầy, ta không đùa đâu. Dù con và Thất hoàng tử có tình nghĩa gì, thì nếu biến thành rồng, cậu ta cũng chẳng nhận ra ai đâu đấy!".
Tư tế nhỏ xoay người nhìn ông với đôi mắt đỏ hoe.
Em đã được Đại pháp sư dạy dỗ từ khi mới vào Thần Điện, ông vừa là thầy vừa là cha em.
Em lúc nào cũng ngoan ngoãn nghe lời, trừ việc không thích học ra thì chưa bao giờ gây rắc rối.
Đại pháp sư lúc nào cũng yên tâm về em.
Nhưng bây giờ, cách một tầng kết giới, em lại lắc đầu.
"Con xin lỗi". Tư tế nhỏ vừa khóc vừa nói.
Em không thể đi được.
Con rồng sau lưng em không phải một quái vật đáng bị trừng phạt mà là người em yêu, người em từng thân thiết rúc vào lòng, người đã cầu hôn em.
Cả thế giới này ghét hắn, muốn hắn xuống địa ngục, nhưng em thì khác.
Em phải ở lại với Thất hoàng tử cho đến giây phút sinh mệnh hắn hoàn toàn tiêu vong.
Em xoay người, khuôn mặt đẫm nước mắt dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nhan-cua-tu-te/1656793/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.