Tiểu Lưu trước khi ra ngoài có đi rửa tay, vào thang máy mà tay vẫn chưa khô thì gặp Tần Vanh. 
– Tần cảnh, ngươi đi ra ngoài a? 
– Ân. – Tần Vanh nhìn tay gã – Toilet của lầu các ngươi đã sửa xong? 
– Sửa? – Tiểu Lưu mở to hai mắt nhìn – Khi nào hư? 
Tần Vanh có chút đăm chiêu, gật gật đầu. 
Tiểu Lưu bị biểu tình của y làm cho khó hiểu. 
Bên này tạm thời không đề cập đến, bên kia Lăng Tranh nhận được thông báo đã liên hệ được với người nhà nạn nhân đến nhận thi thể. Lăng Tranh lại lấy một tấm ảnh, không đợi đến khi đi tới nhà xác thì nghe thấy một trận tê tâm liệt phế từ bên trong truyền ra. 
Hắn kiên nhẫn đợi bên ngoài một lát mới đi vào, dùng hết khả năng trầm giọng đối với người nhà bọn họ nói. 
– Các vị, ta hiểu cảm giác lúc này của mọi người, vì người thân trong nhà qua đời mà tiếc thương… 
Trần thái thái nắm lấy tay Lăng Tranh. 
– Ngươi là cảnh sát trưởng phụ trách vụ án này sao? Lão công của ta chết thảm như vậy, ngươi phải giúp chúng ta lấy lại công đạo. 
Lăng Tranh sửng sốt. 
– Chết thảm như vậy? 
– Hôm nay trên mạng truyền ra, buổi sáng ta còn cùng hắn thảo luận vì cái nghiệt chướng gì mà chết thảm như vậy, buổi chiều các ngươi liền thông báo chúng ta đến nhận xác. Đồng chí cảnh sát, ngươi có thể hiểu được cảm giác của ta sao? A? A? 
– Ân, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nhan-canh-khuyen/2357120/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.