Dường như không hề báo trước, Phùng Mộ Huân đã lẳng lặng tham gia vào cuộc sống của Vu Sính Đình. Chỉ cần có thời gian, Phùng Mộ Huân sẽ đến công ty đón cô, nếu không rảnh cũng sẽ gọi điện đến báo cho cô rõ “hành tung”. Có đôi khi bận thế nào đi nữa, vì một cuộc điện thoại, Phùng Mộ Huân cũng sẽ chạy đến chỗ cô.
Quan hệ giữa hai người gần như đã đến mức có thể hiểu nhau. Thỉnh thoảng Phùng Mộ Huân đến nhà họ Vu chơi, Liêu Hải Lâm và Vu Hàn Sinh thấy sự tiến triển của hai người đều vô cùng vui vẻ.
Đôi lúc, Liêu Hải Lâm hỏi về chuyện của Phùng Mộ Huân, Vu Sính Đình cũng không tỏ ra khó chịu như trước đây.
Hôm nay, Phùng Mộ Huân đến đón cô tới quân khu ăn cơm.
Sau khi lên xe, Phùng Mộ Huân nhìn bộ đồ đi làm của cô thì không khỏi buồn cười: “Hôm nay ăn mặc nghiêm trang thế này?”
Cô thở dài giải thích: “Tại em cứ gặp chú Tuần cả chú Trần lại hơi thấy sợ.”
“Sợ gì chứ, đừng lo, có anh đây rồi.”
Hai người ngồi trên xe nói nói cười cười, đúng lúc đó, điện thoại của Vu Sính Đình chợt đổ chuông. Lúc nhìn đến màn hình điện thoại, Vu Sính Đình cảm giác tay mình run run, “A lô.”
Người gọi đến là Hứa Diễn Thần.
Hứa Diễn Thần hỏi: “Hôm đó nhắn tin cho em, em nhận được chưa?”
Vu Sính Đình cúi đầu nắm chặt điện thoại, miệng lầm bầm: “Nhận được rồi, cảm ơn anh.” Sau đó, không biết nên nói gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguyen/1925043/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.