Thứ Hai, Tiền Bội Bội lại đem số đá quý đấu giá đến cho Vu Sính Đình giám định. Nói cũng lạ, mỗi khi nhắc đến chuyện của Tiền Bội Bội và Phùng Nghị, Tiền Bội Bội đều đắc ý khoe rằng Phùng Nghị hào phóng đưa cô nàng đi tiêu tiền một trận; Nhưng sau đó lại quay ra chê bai anh ta, rồi nhanh chóng chuyển đề tài sang cô và Phùng Mộ Huân. Vu Sính Đình xấu hổ cười, không đáp lời. 
Hai người nắm tay nhau ra đến đại sảnh, vừa lúc Vu Sính Đình nhận được tin nhắn của Hứa Diễn Thần. 
Mai có rảnh không? Có một số chuyện muốn nói với em. 
Vu Sính Đình e dè Tiền Bội Bội ở bên cạnh, vội vàng trả lời nhưng vẫn bị Tiền Bội Bội nhìn thấy. “Cậu vẫn liên lạc với Hứa Diễn Thần đấy à?” 
Vu Sính Đình chỉ nói đơn giản: “Không, tại mấy hôm trước anh ấy đột nhiên gọi điện cho tớ, bảo là có chuyện muốn nói. Tớ đồng ý rồi.” 
Tiền Bội Bội bực mình đáp: “Chuyện gì mà cứ phải gặp mới nói được chứ.” Thấy Vu Sính Đình thoáng biến sắc, cô ấy mới không nói tiếp. 
Vu Sính Đình hẹn thời gian và địa điểm với Hứa Diễn Thần. Vào quán cà phê, cô phát hiện ra Hứa Diễn Thần đã ngồi đó chờ cô từ lâu rồi. 
Ngồi xuống, cô gọi phục vụ một ly nước chanh. 
Hứa Diễn Thần vận chiếc áo sơ mi trắng, quần tây màu xám, ngồi ngay ngắn nhìn cô: “Gần đây khỏe không?” 
“Cũng được.” 
Đây là quán cà phê mà trước đây hai người thường tới, cách 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguyen/1925040/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.