Sau một tuần ở bệnh viện Lạc Bạch Đường cùng Tống Dương Ngạo bước về chung cư , cô đưa tay ấn dãy số rồi bước vào nhà lấy dép cho anh đi vào, Tống Dương Ngạo nhìn quan căn hộ môt lượt vô cùng gọn gàn, đồ đạt cũng không nhiều trang trí vô xùng đơn gian chỉ là mang chút trẻ con đáng yêu đặc biệt chính là có rất nhiều ảnh của anh được đặt khắp nơi trong nhà nếu nói đây không phải nhà anh thực sự quá khó tin
- " Mật khẩu vừa rồi là gì vậy " Tống Dương Ngạo nhìn cô hỏi
- " 131481176 " Lạc Bạch Đường đáp lại anh
- " Trọn đời trọn kiếp bên nhau sao " Anh ngẩy ngờ nhìn cô gật đầu không hiểu sao nghe dãy số đó anh lại có biết được ý nghĩa của chúng mặc dù anh chưa từng tìm hiểu hay nghe nói chỉ là trong hiện lên câu nói đó
Tống Dương Ngạo bước đến gần sofa ngồi xuống tỉ mỉ nhìn căn hộ thêm một lần nữa từng chi tiết một đều không có ấn tưởng gì cả,mời thấy cô cằm cốc nước từ phòng bếp bước ra đặt trước mặt anh
- " cám ơn, hai con chuột này do cô nuôi sao "
- " là do anh mua cho em, hôm đó cách ngày anh gặp chuyện 1 ngày anh đã dẫn em tời tiệm thú nuôi mới đầu em muốn nuôi một con mèo nhưng sau đó lại mua đôi vợ chồng này lúc đó chúng mới được 3 tháng tuổi giờ đã 2 tuổi rồi đã có 3 đàn con, em lại mang ra hàng thú nuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguyen-nuong-chieu/2749549/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.