- " Đường Đường đến giờ uống sữa rồi " Tống Dương Ngạo cằm cốc sữa vào phòng ngủ nhìn Lạc Bạch Đường đang nằm trên giường năn qua năn lại
- " Ngạo hình như em béo lên " Lạc Bạch Đường bất mãn Nhìn anh đang đến gần mình,anh đưa tay véo hai má của cô
- " Béo lên thật rùi "
- " Không uống.....Không uống..... Không uống " cô dẫy dụa trên giường ngang bướm nói
- " Em chắc chứ, nếu mẹ biết em không uống sữa bà mua thì em có biết hậu quả thế nào không hả?" Tống Dương Ngạo nhìn hành động trẻ con của cô tốt bụng nhắc nhở
Lạc Bạch Đường nhờ đến khuôn mặt tươi cười của bà lúc tiễn cô về, còn ân cần dặn dò nói vời cô không có con cũng không sao đỡ bị mất dáng,lại không vất vẻ mất sức,chán có thể nuôi một con chó hay con mèo, sau này nếu thích cũng có thể nhận nuôi một đừa bé khiến trái tim nhỏ bé của cô được sửi ấm một cách thần kỳ, bà còn bắt anh đưa cô về nhà lờn vào mỗi cuối tuần, rảnh rỗi lại tha lôi cô đi mua sắm còn mua rất nhiều đồ tẩm bổ cho cô nữa. Cũng vì câu nói đó của bà mà chiều hôm sau Lạc Bạch Đường kéo anh đến cửa hàng thú nuôi trên trung tâm mua , tính mua một chú mèo nhỏ để nuôi ai ngờ vừa đến cửa quán lại thấy đôi nhox hamsert chạy trong quả bóng trên tủ kính vô cùng đáng yêu không thể rời đi,chủ quán còn nói bọn chúng vỗn dĩ là một đôi vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguyen-nuong-chieu/2749537/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.