🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chẳng biết vật lộn với đám bảo vệ kia bao lâu, không nhìn thấy mặt trời nữa chỉ còn lại ánh trăng, Nguỵ Triết Minh tập trung con mắt nhìn về phía phòng Tử Hàn Tuyết, nhìn chăm chú lại chăm chú nhìn, nhìn cho đến lúc hai mắt sưng phù đau nhức, anh ta giơ tay xoa xoa mí mắt rồi tiếp tục tập trung tinh thần nhìn.



Anh không thể nhắm mắt, không dám nhắm mắt quá lâu. Anh nhắm bất tỉnh nhiều ngày rồi, nếu như còn nhắm mắt thêm nữa, không biết bản thân có thể để vuột mất khoảnh khắc trông thấy Tử Hàn Tuyết hay không nữa, anh rất sợ, chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi như vậy…



"Chủ tịch! Anh đang làm cái gì vậy?!” Một luồng sáng trắng lóa mắt, Nguỵ Triết Minh dụi dụi mắt ngỡ ngàng quay đầu lại nhìn.



Hoá ra là Minh Nhược Y được dì Trần thông báo không tìm thấy Nguỵ Triết Minh trong bệnh viện, ả hỏi thăm người ở bệnh viện, được biết Tử Hàn Tuyết nhận chăm sóc tại nhà, nghĩ Nguỵ Triết Minh chắc chắn sẽ tới đây nên cùng dì Trần lái ô tô tới tìm anh ta,



"Anh nhìn mình xem! Nhìn thân thể mình xem! Anh đang đày đọa bản thân mình cho ai xem hả?!”



Nguỵ Triết Minh nhìn hai bàn tay mình, chẳng qua chỉ bị những tên bảo vệ kia xô ngã nên bàn tay sưng đỏ rướm máu mà thôi, cũng chỉ là những vết thương chảy máu đến mất cảm giác mà thôi, mấy thứ này thì có là gì đâu. Anh cho rằng Minh Nhược Y thật đúng là chuyện bé xé ra to. Cô ta chưa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguy/3570348/chuong-115.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tử Nguỵ
Chương 115: Nỗi nhớ da diết
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.