“Xảo ngôn” Hoàn Cẩn Nam khinh thường vặn vẹo: “Nguỵ Gia quả nhiên đều là những hạng người dối trá, không có tới nửa chữ là thật. Sao anh không nói thẳng ra là bản thân đã sắp xếp ổn thoả hôn lễ của mình với Minh Nhược Y kia rồi, đừng tưởng tôi không biết."
“Em sao có thể hoài nghi lời anh như vậy, không sai, lời nói và hành động của anh đều là vô tư trong sáng, tự xét thấy trước nay chưa từng vượt quá giới hạn, không thẹn với lương tâm.” Nguỵ Triết Minh đối với câu nói của Hoàn Cẩn Nam hoàn toàn không để tâm.
“Không thẹn với lương tâm.?” Giọng nói Tử Hàn Tuyết nặng nề, rặn từng chữ một, đôi đồng tử giống như một món đồ sứ hảo hạng bị người ta dùng một mũi dùi nhọn hoắc gõ vào, vết rạn nứt tỏa ra các phía.
Trong mắt Hoàn Cẩn Nam thoáng vụt qua một chút bất ngờ, mơ hồ hiện lên một ánh sáng nhàn nhạt, nhưng khi nhìn kỹ lại, đã khôi phục thái độ bình thản ôn hòa, nói với Tử Hàn Tuyết,
“Hàn Tuyết sức khoẻ em vẫn còn yếu, hay để anh đưa em vào trong nghỉ ngơi nhé”
Tử Hàn Tuyết miễn cưỡng vui vẻ mỉm cười gật đầu. Nguỵ Triết Minh lúc này sắc mặt không rõ là kinh hoàng hay phẫn nộ, anh ta đưa tay vội vàng kéo Tử Hàn Tuyết lại bên người, nhìn chòng chọc vào hai mắt của cô: “Em tin anh không?”
Hoàn Cẩn Nam bị hành động bất thình lình của Nguỵ Triết Minh làm cho chấn động mà đứng hình mất mấy giây.
Tử Hàn Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguy/3570323/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.