Nguỵ Triết Minh bên này rất muốn lên tiếng bảo vệ Tử Hàn Tuyết, nhưng lại bị cánh tay Minh Nhược Y ghì chặt lại, anh ta có phần bất an, lo lắng cho người con gái mình yêu, nhưng lại thất vọng về chính bản thân mình vì không đủ dũng cảm chống lại cánh tay ghê tởm của ả tiểu tam Minh Nhược Y kia.
Thần sắc của Tử Hàn Tuyết vẫn giữ nguyên không thay đổi.
Cô đang định đáp lại, Nguyên Bình cực kỳ hứng thú liền chen vào trả lời thay: “Thư ký Minh có hơi mù tịt thông tin rồi đó. Đây là Tử Hàn Tuyết, cô ấy không phải từng sống trong biệt phủ của chủ tịch Nguỵ Triết Minh đó sao. Thực ra, có thể coi như là được anh ấy giúp đỡ, đã từng có lúc làm thư ký cho anh ta nữa đó.”
Tử Hàn Tuyết khẽ đảo mắt nhìn xung quanh, Nguỵ Triết Minh tiếp tục xoa thái dương. Nguỵ Văn Châu ngẩn ngơ, Phan Thuỵ thẩn thờ, bộ dạng ai nấy không thể nào tin nổi.
Các quan khách châu đầu ghé tai thì thầm to nhỏ: “Thư ký? Vậy chẳng phải cái người mê hoặc chủ tịch của Nguỵ An lại còn dây dưa không rõ với phó chủ tịch Hoàn Thị đó sao?”
Minh Nhược Y trừng đôi mắt lạnh lẽo vào Tử Hàn Tuyết nhưng lại hỏi Nguyên Bình: “Chẳng biết giám đốc Nguyên tìm được một cô gái quốc sắc như thế ở đâu vậy?”
Nguỵ Triết Minh vẫn nhìn Tử Hàn Tuyết đăm đăm, có chút lo lắng phân vân, tựa như có vô vàn ngôn từ bay bổng trong lòng nhưng khó bề mở miệng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguy/3570321/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.