Nguỵ Triết Minh do dự một hồi rồi mở miệng nói với bố Tử Phi đang ngủ gục đầu trên bàn, ở phía đối diện: “Chú à, con là một thằng tồi, lần nào cũng vậy, lần nào con cũng khiến cô ấy phải rơi nước mắt rồi mới biết đi xin lỗi. Cô ấy từng nói: Từ lúc yêu con, không biết là bản thân đã nghe bao nhiêu lời xin lỗi từ con rồi, xin lỗi để thay đổi chứ không phải xin lỗi để tiếp tục. Vậy mà… vậy mà bản thân con hứa rồi, nhưng… không bao giờ thay đổi được.!”
Mặc cho Nguỵ Triết Minh đang tự than trách bản thân mình, bố Tử Phi cứ ngồi yên như vậy, vẫn thờ ơ mặc kệ anh ta.
“Lúc mới gặp nhau Tử Hàn Tuyết hỏi con một câu đơn giản, tình yêu là gì nhỉ? Lúc đó con vẫn chưa có câu trả lời cụ thể. Nhưng từ khi yêu cô ấy, trong mắt con chỉ toàn là ngọt ngào, rồi sau đó là những ngày tháng bão giông. Chuyện tình cảm phải chăng giống như rượu ngon và cà phê, một thứ giúp ta tỉnh táo, thứ còn lại, lại khiến ta say…”
Người bình thường say rượu, có kẻ lắm lời như Vũ Vũ, có người thích cười như Hàn Mạn Thiên, có những người múa may quay cuồng như Tử Hàn Tuyết với Cẩn Duệ Dung và cũng có người lặng im không nói một lời mà im lặng ngủ ngon như bố Tử Phi.
Nguỵ Triết Minh nửa kéo nửa dìu bố Tử Phi lên giường, ông ấy cũng không quá nặng nên anh cũng dễ dàng trong việc di chuyển.
Anh đưa tay với lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguy/3570315/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.