Không chần chừ, hắn hôn lên môi cô say đắm. Nụ hôn sâu, khiến hai bàn tay Tử Hàn Tuyết bấu chặt vùng eo hắn.
Cô cố lấy lại bình tĩnh trước khuôn mặt ấy, đưa tay chạm ngực đẩy hắn ra, nhưng dường như không có đủ sức. Hoàn Cẩn Nam là hồ ly tinh, Hoàn Cẩn Nam mê hoặc khiến đầu óc cô trở nên mê muội rồi chăng?
Giây phút đó, Hoàn Cẩn Nam nghĩ mình đã chuẩn bị chiếm được sự trong trắng của Tử Hàn Tuyết, không gì có thể ngăn cản nổi, cô ấy đang tự nguyện hiến dâng mình cho hắn sao?
Chính xác là vì cô không cưỡng lại được khuôn mặt sắc xảo của… Nguỵ Triết Minh!
Đúng! Tử Hàn Tuyết trong cơn say đang lầm tưởng người đàn ông trước mặt mình là Nguỵ Triết Minh, chính vì thế cô mới đắm chìm trong nụ hôn cuồng say trọn vẹn trong lồng ngực tràn đầy hơi nóng kia.
Trong thoáng chốc, cô lục lọi trí nhớ của mình, tưởng tượng lại gương mặt lai tây đường nét hoàn mỹ của Nguỵ Triết Minh, rồi lại đối chiếu so sánh với khuôn mặt đỏ như gấc chín của Hoàn Cẩn Nam, quả thực khác nhau một trời một vực.
Lấy lại bình tĩnh, nhưng Tử Hàn Tuyết lại không biết tiếp theo nên làm cái gì bây giờ, nếu để cho Hoàn Cẩn Nam biết cô vì say mà nhầm lẫn hắn là Nguỵ Triết Minh thì cũng không hay.
“Tử Hàn Tuyết.!”
Tử Hàn Tuyết quay đầu lại, thì thấy Nguỵ Triết Minh đã đứng ở cổng, nguyên bộ đồ tây đen cùng cảm xúc trên mặt vượt xa địa ngục, vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguy/3570314/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.