Tử Hàn Tuyết đưa tay tắt vòi nước đi, Vũ Vũ nhìn chằm chằm vào sợi dây chuyền trên cổ Tử Hàn Tuyết một hồi lâu, mới thốt ra một tiếng thở dài: “Ài, hoá ra là em ở đây à Tuyết Tuyết, làm anh đứng bên trong gọi cửa phòng em quá trời mà không thấy em lên tiếng, mở cửa ngó vào thấy không có ai, hú hồn hú vía chạy đi tìm em không may trượt chân ngã, cái bàn toạ đẹp đẽ của Duệ Duệ lại móp mất rồi."
Tiếp đó, mếu máo xoay đầu, đưa tay ra sau xoa xoa vòng ba: “Đây là cái thứ mà bé Duệ Duệ của tôi thích nhất mà, nhờ có sự đẫy đà của nó mà cô ấy mới mê đắm tôi đó, mong ông trời thương tình để nó phổng phao lên chứ đừng để nó xẹp bớt là bé Duệ Duệ bớt mê con một phần đấy.!”
Cái tên tổng tài đần độn này sao giống bạn thân anh ta thế cơ chứ, trông thật là mất mặt, Tử Hàn Tuyết đằng hắng lấy giọng rồi nói với Vũ Vũ: “Sao giờ này tổng giám đốc Vũ Vũ lại ở đây.?”
Không phải tại người yêu cô bắt tôi ở đây trông chừng cô sợ cô bị bắt cóc thì là gì, khuôn mặt anh ta hơi có chút tự đắc: “Thì công việc ở công ty cũng không có nhiều nên anh qua chơi với em cho đỡ buồn thôi.!”
Vũ Vũ giương mắt nhìn quanh bốn phía, sau đó dừng lại ở đám cây tí hon đang nảy mầm: “Đây chẳng phải là những mầm cây lúc trước em trồng sao? Wow hôm nay chúng lớn rồi nè, thấy cưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguy/3570297/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.