Cũng không phải chưa từng nghe Nguỵ Triết Minh hát, nhưng thực sự hôm nay giọng ca của Nguỵ Triết Minh đã chạm đến trái tim Tử Hàn Tuyết, khiến cô có cảm giác lâng lâng hạnh phúc.
Cả lời bài hát từng câu từng chữ đều là tâm tư tình cảm mà Nguỵ Triết Minh dành cho Tử Hàn Tuyết, cảm giác giống như được viết riêng cho tình yêu của hai người vậy. Cuộc đời Tử Hàn Tuyết tựa như những mùa nắng, lúc thật ấm áp lúc nóng bức khiến cho cả cơ thể khô khan, những giọt mồ hôi lăn dài xuống khóe miệng mặn chát. Nguỵ Triết Minh mang đến cho đời cô những trận mưa lúc nhẹ nhàng mát lạnh, lúc giông tố ầm ĩ, nhưng Tử Hàn Tuyết luôn thích cơn mưa ấy.
Nguỵ Triết Minh và Tử Hàn Tuyết đều say nắng bởi lần đầu tiên gặp mặt, nhưng tình cảm đó lại bị giấu nhẹm đi bởi nhiều lý do.
Anh luôn muốn bộc lộ tình cảm nhưng sợ từ chối nên đành im lặng, cứ làm những trò nực cười không giống bản thân mình trước giờ, sau bao lần nhút nhát anh đã quyết định nói hết những lời từ đáy lòng mình ngay lúc cô yếu đuối nhất khiến trái tim cô tan chảy mà sà vào lòng anh.
Một tình yêu đến rất nhanh, nhưng nó thật sự hạnh phúc, hai người hợp nhau từ bề ngoài đến tính cách, quả đúng là thiên duyên tiền định.
Vừa hát hết bài thì Nguỵ Triết Minh cũng bước lại gần Tử Hàn Tuyết, nắm tay đỡ cô ấy đứng lên, mặt đối mặt. Mọi người xung quanh lúc này đều đứng lên vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguy/3570289/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.