Nguỵ Triết Minh thúc lấy từng nhịp mạnh mẽ khiến cho Tử Hàn Tuyết không kiềm chế được mà rên lớn lên. Quá ướt át, nhiệt độ cơ thể của cả hai nóng hừng hực đến nỗi mồ hôi nhễ nhại khắp người. Cả hai đều hiện rõ nét mặt sung sướng.
Hơn một tiếng sau, hai thân thể trần trụi đang nằm trong chăn ôm nhau, Tử Hàn Tuyết nói như khóc: “Anh cứ thế này, sao tôi… có thể quên anh đây.?”
Gương mặt Nguỵ Triết Minh trở nên kiên định, giọng nói chắc chắn: “Anh xin thề anh với Minh Nhược Y đêm đó không làm gì có lỗi với em cả, nếu anh nói sai Nguỵ An ngay ngày mai sẽ sụp đổ. Anh biết chuyện anh làm với tên Nguyên Bình kia là sai, anh ghen quá mà không kiềm được mình, hắn còn cố tình khiêu khích anh. Anh thật sự thương em, anh rất sợ em sẽ rời xa anh rồi ở bên vòng tay người đàn ông khác. Hôm đó em giận dỗi bỏ đi anh buồn quá nên đến quán STAR một mình uống rượu cho đến say, khi cô ta dìu anh về khách sạn anh còn mơ mơ hồ hồ, nhưng đi ngoài gió suốt chặng đường từ quán đến khách sạn anh cũng hơi tỉnh rồi nên còn nhớ chuyện đêm đó rõ mồn một. Cô ta muốn anh ký hợp đồng hợp tác với Hoàn Thị nên mới kiếm cớ uy hiếp anh thôi.!! Em tin anh chứ.?”
Không thấy Tử Hàn Tuyết lên tiếng anh ngóc đầu nhìn thử hoá ra cô đã ngủ từ lúc nào rồi, anh nhìn cô nở nụ cười dịu dàng, nhẹ nhàng hôn lên má cô một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguy/3570288/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.