Vừa định chạy lên phòng đọc sách tìm Tử Hàn Tuyết, tin nhắn của thư ký gửi tới, công ty có việc nên hắn đành phải lên công ty trước, tối về sẽ nói lý lẽ với cô sau.
Với tính cách của Hoàn Cẩn Nam, Tử Hàn Tuyết thừa biết hắn ta sẽ đi tìm cô nói chuyện phải trái, nên cô đi thẳng một mạch lên sân thượng hít thở không khí buổi sáng.
Nhìn thấy chiếc xe màu đen mà Hoàn Cẩn Nam vẫn thường sử dụng đã rời khỏi nhà cô mới quay đầu trở xuống phòng mình.
Bởi vì ông nội không cho ra ngoài, Tử Hàn Tuyết chỉ có thể ở nhà nói chuyện với dì Trần hoặc viết tiếp những tập truyện mà mình sáng tác.
Mặc dù chỉ cần ở yên trong nhà thì cô và em trai cũng được sống dư giả sung sướng rồi. Nhưng cứ ở mãi trong nhà như vậy cô cảm thấy rất ngột ngạt, buồn chán.
Nhất định phải xin phép ông nội cho cô ra ngoài tìm việc làm. Biết trước kết cục sẽ không được ông nội chấp thuận nhưng cô vẫn kiên quyết thử một lần vận may của mình xem thế nào.
****************
Sáng hôm sau!
Tiếng chuông điện thoại reo lên, bên kia đầu giây là tiếng ồn ào la hét của Cẩn Duệ Dung. Giật mình ngồi bật dậy, Tử Hàn Tuyết chợt nhớ ra cô có hẹn đi ăn sáng cùng với Cẩn Duệ Dung và bác sĩ Nam Phong Kỳ.
Cô lật đật chạy vào nhà vệ sinh tắm, thay đồ rồi lao nhanh xuống dưới nhà, nhảy bổ lên chiếc xe đậu sẵn trước cửa, hối tài xế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguy/3570239/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.