Cố Tử Minh liếm cháo dính môi, chép chép miệng rồi đi vào phòng tắm. Vừa lúc Bạch Khải Hạp bước vào phòng, cậu đã khép cửa lại.
Nhìn quần áo treo ngoài ban công, Bạch Khải Hạp thở dài. Quần áo còn chưa rút, chắc là đi tắm lại quên lấy đồ nữa đây. Lúc trước cậu cứ một mực không chịu dùng trí năng hơ khô quần áo, cái gì mà không tốt cho sức khỏe, bây giờ đi tắm hầu như là bữa nào cũng quên lấy đồ vào.
”Tử Ninh, em có mang quần áo vào chưa?”
”Á? Anh Hai!? Ai da, em lại quên mất. Anh để ngoài đó đi, lát nữa em ra lấy sau.” Cố Tử Ninh đang lom khom thử nước ấm, vì tiếng nước chảy cũng không lớn nên nghe được câu hỏi của anh Hai rất rõ.
Nhưng mà Bạch Khải Hạp hoàn toàn không quan tâm đến lời của cậu, trực tiếp kéo cửa kính bước vào. Cố Tử Ninh giật đầu quay người, nhanh chóng nhảy vào bồn tắm xâm xấp nước sau đó xù lông.
”Hai, anh vào làm gì?!”
Cậu cảm thấy vô cùng xấu hổ, cả cơ thể bị anh nhìn không sót cái gì. Đột nhiên đầu cậu nảy ra một chuyện đó là: không đúng, ấy, mình là đàn ông, Hai cũng là đàn ông, vậy thì sợ cái gì?!
Dĩ nhiên nghĩ là nghĩ như vậy thôi, Cố Tử Ninh vẫn cắn răng đem phần dưới giấu dưới nước, ánh mắt oán niệm nhìn Bạch Khải Hạp.
Bạch Khải Hạp thấy cậu vậy liền muốn phì cười, đặt quần áo xuống một bên.
”Quần áo để ở đây. Đồ lót thì để anh đưa sau…”
Nhưng cậu lúc này đã không nghe lọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mong/1306531/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.