Thực ra Đỗ Duy cảm thấy có chút áy náy với Ryan.
Bệnh nhân tâm thần này luôn trung thành và tận tâm với mình, hơn nữa một số thông tin cũng có được từ gã.
Ban đầu chỉ nói đại đến việc thăng chức, tăng lương.
Địa phương ma quái như Đồng hồ Twilight toàn là Hunter.
Nói trắng ra Hunter không còn thể coi là một con người đơn thuần nữa.
Còn Ryan thì có khả năng tiêu diệt Hunter, đãi ngộ của gã trong Twilight chắc phải rất kém.
Bị bắt nạt, và ngược đãi. Có thể còn bị bỏ tù.
Thậm chí, có thể bị người ta lôi đi làm thí nghiệm.
Đó là lý do tại sao Đỗ Duy muốn giải cứu Ryan khỏi Twilight, để gã thoát khỏi địa ngục trần gian.
Nhưng bây giờ, tình hình của chính hắn cũng đang rất bết bát. Cộng thêm còn cả đồng hồ của Lamer, có liên quan đến 72 Trụ Ma Thần của Solomon.
Không thể rút ra bất kỳ tinh lực nào cả.
"Anh xin lỗi Ryan, tạm thời anh... không thể đưa chú rời khỏi Twilight."
Sau một hồi suy nghĩ, Đỗ Duy quyết định nói cho Ryan biết sự thật.
Thực ra hắn không cần phải nói.
Có thể giả vờ rằng không xảy ra chuyện gì, Ryan cũng sẽ không quan tâm.
Nhưng đối mặt với một người tuyệt đối tin tưởng mình, hắn cũng không nên vô tình như vậy.
Ryan khó hiểu nói: "Tại sao anh lại bắt em rời khỏi Twilight? Chủ nhiệm! Họ nợ tôi 30 tỷ! Lẽ nào ý của anh là không cần số tiền này?"
"30 tỷ đủ để chúng ta mở mười bệnh viện tâm thần!"
"Đến lúc đó chủ nhiệm sẽ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745663/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.