12:30, nửa đêm.
Một chiếc xe cảnh sát đang lái trên đường cao tốc ở giao lộ Yard và Essegrin.
Trong xe, Tom nhìn Đỗ Duy đang ngồi ở ghế alij phụ, vô cảm mang ô trên lưng, cong môi nói: "Hình như anh có rất nhiều tâm sự, có muốn hút một điếu không?"
Đỗ Duy không từ chối: "Cám ơn."
Tom nhún vai, vừa lái xe vừa nói: "Nói thật, tôi không hiểu vì sao anh lại liều mạng như vậy. Trong thời gian quen biết hiếm khi thấy anh nghỉ ngơi, căn bản là đối phó với ác linh."
Vừa nói, anh ta cau mày nói: "Tôi nghĩ anh đang bị áp lực rất lớn. Là bạn bè, tôi thật sự khuyên anh nên thả lỏng."
Trong lúc nói chuyện, Tom lấy trong túi ra một bao thuốc, tự cầm 1 điếu, rồi ném cho Đỗ Duy 1 điếu.
Đỗ Duy đưa tay nhận lấy, châm một điếu thuốc, chậm rãi nói: "Có một số chuyện không thể nói cho anh biết, càng ít người biết càng tốt..."
Phun ra một làn khói.
Khi làn khói mơ hồ tan biến, ánh mắt của Đỗ Duy hơi trống rỗng, ẩn chứa sự mệt mỏi vô cùng.
Sự mệt mỏi này, ngay cả bản thân hắn cũng không nhận ra.
Tom ngậm điếu thuốc, khinh khỉnh nói: "Cấp trên cũng thường xuyên nói với tôi như thế, nhưng nói trắng ra là chỉ để bảo mật, thật nực cười ..."
Đỗ Duy quay đầu lại liếc anh ta một cái, nói: "Có một số ác linh, chỉ cần anh nhìn thấy, sẽ trở thành mục tiêu của chúng. Có những con quỷ vô cùng khủng khiếp, là tồn tại mang tính khái niệm, cậu biết nó, nó cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745524/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.