Hơn một trăm ác linh, biên chế xong xuôi, có thể lập thành một đại đội.
Đỗ Duy muốn đánh dấu tất cả ác linh trong trường, nhưng có chút e ngại.
Năng lực của Hunter, không có khái niệm lên cấp, trước sau như một.
Sự khác biệt giữa đánh dấu một ác linh và đánh dấu một trăm ác linh chỉ là số lượng.
Một khi năng lực được sử dụng, tất cả các ác linh sẽ xuất hiện, bất kể trước sau.
Quá nhiều dấu hiệu, chính là bom hẹn giờ.
"Trừ phi một ngày nào đó tôi tới Thành phố Massas, nếu không chắc không cần kéo tới hàng trăm ác linh để giữ cân bằng, dễ tiêu đời lắm."
Đỗ Duy khá là tiếc, trên người còn có lời nguyền rủa chưa hoàn toàn giải quyết được, chuẩn bị thêm chút thủ đoạn cũng tốt.
Vào lúc này, trong cơn mưa nặng hạt phía xa, hai ngọn đèn đột nhiên xuất hiện.
Một chiếc xe buýt kiểu cũ chậm rãi chạy tới.
Thân xe của nó vượt qua màn mưa, toả ra hơi thở lạnh lẽo ...
Khác với trước đây, chẳng mấy chốc, chiếc xe buýt đã dừng lại ở trạm xe buýt trước trường.
Cửa xe trước mở ra.
Đỗ Duy liếc nhìn chiếc xe, ghế lái trống trơn, phía sau không có ác linh hành khách, hay người lỡ đường vô tội nào.
Dù trường không tồn tại trong hiện thực, nhưng xe buýt xem thường quy luật này, chỉ cần trời mưa thì nó sẽ đến trạm dừng để đón khách.
Ban đầu, Đỗ Duy đã chuẩn bị cho mình 2 con đường thoát, lên xe buýt là một trong số đó.
Cái còn lại là khe hở mà hắn nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745523/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.