Đỗ Duy đã ở trong lớp học được vài phút.
Thông tin hắn xác nhận được cho tới nay là hắc thủ sau màn quả thực có thể tác động đến ác linh trong ngôi trường này.
Và mục đích của tồn tại này đúng như Đỗ Duy đã đoán.
Nó đã thiết lập một kịch bản và muốn Đỗ Duy làm một số việc theo kế hoạch của nó, để đạt được mục đích của nó.
Mục đích này là gì còn chưa biết.
Điều có thể biết là dường như muốn Đỗ Duy rời đi, cho nên trong cuốn nhật ký đó, hai chữ "làm sao rời đi" liên tục xuất hiện.
Đỗ Duy bây giờ là một diễn viên không đáng tin cậy, hắn làm theo kịch bản, nhưng luôn làm rối kịch bản.
Vì vậy, một “đạo diễn” nhất định phải chứng thực Đỗ Duy mới đạt được mục đích của nó.
Giống như cặp tình nhân, người được yêu thương hơn sẽ ngang ngược.
Đỗ Duy bây giờ là như thế này.
Vì vậy, sau khi rời khỏi lớp học, hắn nghênh ngang dạp quanh hành lang.
……
Két két……
Tiếng đẩy cửa vang lên.
Đỗ Duy nghiêng người lò đầu vào một lớp học, nhìn cô giáo đang dạy "học sinh": "Xin lỗi, em có thấy học sinh Joanna của anh không? Em ấy cúp học, anh đang tìm em ấy."
Cô giáo là một phụ nữ da trắng trạc ba mươi tuổi, thân hình đầy đặn, bực bội nói: "Thày Đỗ Duy, anh thật quá thô lỗ. Em đang dạy học sinh. Mời anh ra ngoài."
Đỗ Duy mỉm cười, lôi khẩu súng kíp ra và nói: "Xin hãy trả lời câu hỏi của anh."
Hắn cảm thấy mình như một kẻ tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745515/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.