Ở ngoại ô thành phố Sikelin.
Mùa này hoa nở khắp nơi, muôn màu muôn vẻ.
Ngành kinh tế chính của thành phố này là du lịch, mỗi năm khi biển hoa nở rộ, người dân khắp nơi đổ về ngắm cảnh và nghỉ mát.
Tất nhiên, ở ngoại thành không cấm hái hoa.
Chỉ cần trả tiền.
Đây cũng là một thủ đoạn kinh doanh.
Sau khi Đỗ Duy trả tiền cho nhân viên, bèn bận rộn trong biển hoa.
Mỗi loại chọn 1 đoá, có lẽ không phụ nữ nào có thể từ chối nổi.
Khoảng hơn một tiếng đồng hồ, Đỗ Duy nhìn xung quanh, cơ bản đã hái hết những bông hoa mà mình nhìn thấy.
"Đã đến lúc phải trở về."
Đỗ Duy lau mồ hôi trên trán, sau đó xoay người rời đi.
Nhưng tại thời điểm này, đột nhiên hắn nhìn thấy một người đeo mặt nạ và mặc đồng phục cha xứ đang đứng lặng lẽ trong biển hoa phía xa.
Đỗ Duy cảnh giác, hắn cau mày, giả vờ như không nhìn thấy, đi vào đám du khách gần đó.
Trong trạng thái Quỷ Nhãn, hắn không cảm thấy bất thường.
Đối phương chắc là một người sống.
Ăn mặc kỳ quái như vậy, lại còn đeo mặt nạ, cứ luôn cảm thấy có chút không ổn.
Đỗ Duy không muốn gây thêm rắc rối, bất luận người bên kia là ai, hắn cũng không muốn tiếp xúc.
Đối phó vớiHannibal đã làm hắn tốn bao công sức.
"Hy vọng kẻ đó không hướng về mình."
Trời không chìu lòng người.
Khi Đỗ Duy đang hòa vào đám đông và đến gần đến lối ra. Hắn đột nhiên cau mày, bản năng cứ thấy như đang bị theo dõi.
Quay đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745500/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.