Tại cửa ra vào.
Alex nắm tay của Đỗ Duy, lắc lắc vẻ khó chịu.
"Em đã nói bao nhiêu lần rồi, gọi là Honey, anh không có chút lãng mạn nào hay sao?"
Đỗ Duy lúng túng nói: "Là lỗi của anh."
Alex khịt mũi, kéo hắn vào phòng, Đỗ Duy cũng tiện tay đóng cửa lại.
Lúc này, trong nhà đã dọn sẵn một bàn đồ ăn. Có món tôm he Thái Cực, gà quay ướp rượu, cá rô xào hoa cúc, bánh mì hấp chiên 3 gan, cá gagi sốt cam, gà tuyết, v.v...
Hầu hết trong đó là món ăn Trung Quốc, và một ít điểm tâm ngọt của phương Tây. Bộ đồ ăn cũng là của Trung Quốc.
Chuyện này...
Đỗ Duy nhìn lướt qua đủ loại món ăn trên bàn, cảm xúc không khỏi lẫn lộn, ánh mắt lạnh lùng, cùng chuyển sang ấm áp hơn.
Trải nghiệm thời thơ ấu của hắn khác với hầu hết mọi người.
Ngay cả tình thân, cũng quá xa vời với hắn, có thể nói, trước khi Đỗ Duy 26 tuổi, ngoại trừ cha mẹ đã khuất, không có ai cho hắn cảm nhận được chút ấm áp. Vì vậy, tính cách của Đỗ Duy tương đối lạnh lùng, lại cực kỳ nhạy cảm khiến hắn thường chỉ làm những việc có lợi cho bản thân.
Nói cách khác, hắn là một người theo chủ nghĩa ích kỷ.
Nhưng Alexis đã bù đắp tất cả những khiếm khuyết của hắn...
Đỗ Duy nhìn Alexis, nở nụ cười phát ra từ tận đáy lòng: "Cảm ơn em."
Alexis ửng hồng hai má: "Cảm ơn cái gì, tất cả những thứ này đều do em mua, không phải tự tay làm."
Vừa nói, cô lại trừng mắt nhìn Đỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745419/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.