Dịch: Hoàng Hi Bình
Trên con đường dài, thẳng tắp.
Một chiếc McLaren GT có tốc độ cực nhanh, khi nó gầm thét phóng đi, nó tạo ra một cơn lốc.
Ở bên trong xe, Đỗ Duy bèn gọi cho Alexis.
Vốn dĩ hắn nghĩ sẽ ở lại thành phố Massas 1 ngày rưỡi, nhưng không ngờ mọi chuyện lại thay đổi nhiều như vậy, chỉ sau 8 tiếng là hắn có thể rời đi.
Vì vậy, Đỗ Duy lúng túng phát hiện, dường như mình không còn nơi nào để đi.
Nếu quay trở lại New York, sẽ có vấn đề với việc cố tình tạo ra chứng cớ ngoại phạm, bởi vì Alexis đã đến thành phố nơi bố mẹ cô ấy đang ở.
Cả 2 không thể cùng nhau trở lại New York.
Hắn chỉ đơn giản gọi cho Alexis để thông báo về sự an toàn của mình và nói về việc gặp phụ huynh.
Nhưng Alexis dường như đã ngủ quên, gọi mãi không được.
Đỗ Duy suy nghĩ một chút, bèn cúp máy, chuẩn bị tìm một đoạn đường tương đối hẻo lánh, dừng lại ngủ qua đêm.
Nhưng vừa cúp máy, smartphone của hắn lại reo vang.
Người liên lạc không phải là Alexis, mà là Cảnh sát Tom...
"Muộn như vậy, tại sao Tom lại gọi cho mình?"
Đỗ Duy thấy khó hiểu, bèn bấm nút trả lời.
Ngay sau đó, giọng nói kinh hoàng của Tom vang lên: "Damn it! Anh Đỗ Duy, anh đang ở đâu? Tôi cần anh giúp!"
Đỗ Duy ngẩn người một lúc, trầm giọng nói: "Gặp phải ác linh sao?"
Giọng điệu của Tom run lên: "Tôi không biết thứ quỷ kia có phải là ác linh hay không, nhưng tôi đã nhìn thấy cô ấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745402/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.