Dịch: Hoàng Hi Bình
Ở đối diện.
Người đàn ông tên Federick trầm giọng nói: "Nếu như mày sẵn sàng chịu đựng nỗi đau bị xé nát, trước khi trở thành ác linh, mày có thể giữ được thanh xuân."
Vừa nói, lão ta không khỏi nhếch mép: "Vậy tại sao mày lại ở đây? Có phải vì giáo hội biết tao sẽ xuất hiện, và nhận được tin tức nội bộ từ Giáo Hội Twilight?"
Alvin ngây người nói: "Chuyện này có gì lạ sao?"
Federick lạnh lùng nói: "Mọi tổ chức đều sẽ phải đối mặt với tình huống này."
Alvin đồng ý: "Giáo hội cũng vậy."
Federick im lặng.
Phải một lúc sau, lão ta mới tiếp tục: "Đám người điên của giáo Vidar gần đây hoạt động khá tích cực. Chúng không còn hài lòng với châu Âu nữa. Chúng thậm chí còn muốn giải phóng những thứ nằm dưới lòng đất. Chết tiệt."
Alvin trầm giọng nói: "Tao ngửi thấy mùi máu trên người mày, những kẻ điên đó đã chết?"
Federick lạnh lùng nói: "Bọn chúng nhất định phải chết."
Mí mắt của Alvin cụp xuống, cứ như có chút mệt mỏi: "Massas hiện giờ chắc là không có người sống, đúng không?"
Federick hiểu ý người bạn cũ của mình, nhẹ nhàng nói: "Mày muốn hỏi lá Joker hả, Hunter mới lẽ ra đã có lá Joker còn lại, và đang trên đường đến Thụy Sĩ."
Alvin nói với vẻ tiếc nuối: "Thật đáng tiếc..."
Federick khinh thường nói: "Giáo hội luôn thích dập tắt nguy hiểm từ trong trứng nước, nhưng có những chuyện nếu như không làm, luôn có thể duy trì hiện trạng."
"Ác linh sẽ ngày càng nhiều, còn Hunter mỗi lúc một ít. Tìm không được biện pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745401/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.