Khi chiếc gương trong phòng tắm hoàn toàn vỡ nát, ác linh và khuôn mặt nhăn nheo của người phụ nữ cũng hoàn toàn biến mất.
Đỗ Duy tháo chiếc mặt nạ lại vừa có thêm một vết nứt, tự nói với mình: "Đã xong."
Từ nay, hắn sẽ không bao giờ kể cho ai nghe về quá khứ này nữa.
Đẩy cửa phòng tắm ra.
Đỗ Duy châm cho mình một điếu thuốc, vừa hút vừa đi xuống cầu thang.
Bước chân của hắn đều đều, không nhanh không chậm, ánh mắt vô cùng bình tĩnh.
Khi bước đến chiếc đồng hồ cổ, Đỗ Duy dừng lại.
Sau khi suy nghĩ, hắn đưa tay lần mò trên đỉnh đồng hồ cổ, đầu ngón tay chạm vào một thứ đồ vật gì đó lạnh buốt.
Đó là chiếc nhẫn có khắc chữ Val ...
Nếu không chạm vào chiếc nhẫn này, Đỗ Duy cảm thấy mình sẽ không bị The Nun nguyền rủa, khiến mọi chuyện trở nên rắc rối hơn.
Đồng hồ cổ và mặt nạ là cùng một loại, chiếc nhẫn và trâm cài áo bằng vàng cũng vậy.
Cái trước giữ cái sau.
Nghĩ đến đây, Đỗ Duy chậm rãi nhả ra khói thuốc.
Sự đáng sợ của The Nun nằm ngoài dự liệu của hắn, đến giờ cũng chưa thực sự tiếp xúc với nó.
Thứ lần trước gặp, chỉ là kết quả bị ảnh hưởng bởi giấc mơ, có thể hiểu là đoạn mộng tưởng, một ngày nọ đột nhiên xuất hiện trong hiện thực, hoàn toàn vượt khỏi nhận thức.
"Có lẽ mình nên nói chuyện này với những Người Đuổi Quỷ, nên tìm ra một kết thúc cho việc này."
Nói xong, Đỗ Duy định đặt chiếc nhẫn trở lại vị trí cũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745316/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.