Trong phòng tắm, sợi dây thừng trói chặt tay chân của Đỗ Duy đã được cởi ra.
James nhìn Đỗ Duy đang đeo mặt nạ, chỉ thấy một đôi mắt tinh anh vô cùng bình tĩnh, trong lòng lại phát lạnh.
"Anh Đỗ Duy, có chắc là có thể giải quyết được ác linh này hay không?"
Ông ta chỉ vào ác linh trong gương với vẻ mặt dữ tợn, khuôn mặt giống hệt Đỗ Duy.
Thứ này quá quỷ dị, suýt chút nữa đã giết chết cả 3 người, mà Đỗ Duy chỉ vừa mới trở thành Người Đuổi Quỷ không quá hai ngày, khó có thể tưởng tượng được lời hắn nói là thật.
Biểu hiện của Harry và Homill cũng không khác là bao, trong lòng đều có chút khó hiểu, ác linh này thật quá mức khủng khiếp, nhiều thứ dùng để đối phó với ác linh, căn bản là vô dụng với nó.
Cho dù là một Người Đuổi Quỷ ưu tú, dùng mấy thứ để phong ấn The Nun đối phó với nó cũng hoàn toàn vô dụng.
Thật sự vượt quá lẽ thường.
Hoàn toàn không thể nào giải thích.
Hơn nữa quan trọng nhất là... có một cái bóng đang chặn ngay cửa của phòng khám tư vấn tâm lý.
Đỗ Duy bình tĩnh nhìn bọn họ, hoạt động tay chân một chút, nói: "Mọi người hãy tin tôi, đây là chuyện giữa tôi và nó."
Thấy thái độ kiên quyết của hắn, James nói: "Vậy... chúng tôi giải quyết cái bóng ở cửa trước, chờ anh ở bên ngoài. Nếu không đối phó được nó thì rời khỏi đây ngay, chúng tôi sẽ nghĩ biện pháp khác."
Đỗ Duy lắc đầu nói: "Đừng lo lắng về cái bóng kia nữa. Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-tu-thanh-nguoi-duoi-quy/1745315/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.