Nguyễn Trác Hàng không nhịn được hôn lên má của Tiêu Thỏ, làm sao thỏ con của anh có thể đáng yêu như vậy. 
“Chúng ta đi cáp treo đi.” 
Tiêu Thỏ lôi kéo tay của Nguyễn Trác Hàng lên thang trượt đứng với mấy du khách, Tiêu Thỏ cảm thán, “Như vậy thì có thể thấy được mặt biển rồi.” Ngẩng đầu lên thấy toàn là cá đang bơi trong nước. Hơn nữa loại cá nào cũng có. 
Tiêu Thỏ hô lên, “Oa, con cá này có bộ dạng rất kỳ quái, mặt lớn như biển vậy.” 
Tiêu Thỏ thì nhìn cá, còn Nguyễn Trác Hàng thì lại nhìn cô, máy ảnh trong tay cứ răng rắc vang lên không ngừng, thỉnh thoảng cũng kéo cô, giơ máy ảnh lên, hình của hai người cũng được chụp. 
Nghĩ đến khi vừa mới vào đây có nghe nhân viên nói lát nữa sẽ có biểu diễn, Nguyễn Trác Hàng nhìn đồng hồ, thì thời gian cũng sắp đến, liền kéo Tiêu Thỏ vào trong. 
Tiêu Thỏ có chút bất mãn nói, “Đừng có đi nhanh như vậy, em còn chưa xem hết đâu.” 
“Khi nào ra lại xem nữa, bên trong đang có biểu diễn đấy.” 
“Thật không? Vậy mau đi đi!” Vừa nghe có biểu diễn, trái lại Tiêu Thỏ đi thúc giục Nguyễn Trác Hàng. 
Mới tiến vào màn biểu diễn cũng vừa mới bắt đầu thôi, hai người chọn hai cái ghế gần nhau ngồi xuống, Tiêu Thỏ thầm thì ở bên cạnh Nguyễn Trác Hàng, “Đó là gì vậy?” 
“Sư tử biển.”  
“À…” 
Tiêu Thỏ nghiêm túc xem màn biểu diễn của sư tử biển, nhịn không được khen ngợi con sử tử biển này thật là ngoan, hơn nữa còn nghe hiểu được tiếng người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-nuoi-soi/1518850/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.