🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thân thể Tiêu Thỏ mềm nhũn, trở tay ôm lấy Nguyễn Trác Hàng, cô nói, “Anh đừng buồn nữa, nếu anh có chuyện gì khó nói thì cứ nói với em, mặc dù chưa chắc em sẽ có thể giúp anh, nhưng em có thể ở bên cạnh anh, cùng anh buồn mà.”

Giọng nói dịu dàng của cô bay vào tai anh, làm cho những giọt nước mắt không hề báo trước tuôn trào, đã bao nhiêu năm rồi anh chưa được khóc, anh cũng không nhớ rõ nữa.

Mà anh cũng không cần Tiêu Thỏ cùng buồn với anh, Tiêu Thỏ của anh cứ vui vẻ như vậy mới tốt, anh muốn cô có thể vô ưu vô lo, nhưng tại sao lại khó như vậy?

Nguyễn Trác Hàng chôn mặt vào gáy của Tiêu Thỏ, làm thế nào cũng không di chuyển một chút, một lúc sau Tiêu Thỏ mới có thể cảm thấy gáy mình hơi ướt, toàn thân Tiêu Thỏ cứng ngắt ngồi thẳng dậy, cẩn thận hỏi anh, “Không phải anh đang khóc đấy chứ?”

“Không có!” Giọng nói khàn của Nguyễn Trác Hàng vang lên không giống như bình thường, Tiêu Thỏ giãy dụa muốn nhìn mặt của Nguyễn Trác Hàng, nhưng làm sao Nguyễn Trác Hàng có thể để cho cô nhìn thấy bộ dáng bây giờ của anh chứ!

Tiêu Thỏ gấp đến mức tay chân luống cuống, không biết phải an ủi Nguyễn Trác Hàng như thế nào, Nguyễn Trác Hàng là một người đàn ông mạnh mẽ như vậy, mà cũng khóc, nhất định là gặp phải chuyện lớn gì rồi, nghĩ đến chuyện cô không thể giúp được gì cho anh, Tiêu Thỏ cũng gấp đến mức viền mắt đỏ lên, nói mang theo tiếng khóc, “Anh đừng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-minh-nuoi-soi/1518849/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.