Từ sau khi Tư Mã rời khỏi, Thái y chẩn trị cho ta đã bị Trương Sĩ Ngạn thay đổi, vị Tôn thái y này từng chịu ân huệ mà gia nhập phe Nhạn Bắc. Kế sách trúng độc nguyên bản vốn chỉ dùng khi sự tình bại lộ, không ngờ phải dùng tới nhanh như vậy.
Ta dù không trúng kịch độc, nhưng vì đểđảm bảo mọi chuyện, mỗi ngày đều dùng thuốc làm tê liệt các giác quan, có đôi lúc thật sự không thể nhìn, không thể nghe, nhưng đến ngày hôm sau, hết thảy lại phục hồi như cũ.
Có đôi khi tỉnh lại, hắn ở ngay bên cạnh ta, nhưng vô luận như thế nào cũng không nhìn rõ khuôn mặt hắn, koong nghe được những lời hắn nói, rồi đến khi các giác quan khôi phục, khi đó ánh mắt hắn luôn tràn đầy tiếc thương, quả thực không giống những gì ta biết về hắn. Ta cũng không hoàn toàn lừa hắn, bởi vì ta vừa dùng xong ách dược (thuốc làm cho bị câm),cho nên, ta thật sự không thể nói chuyện.
Đó là đêm sau ngày tếđiển, Hoàng Thượng trên đường tới Bắc cung, lại gặp Tử Hoành thân đầy máu được 1 hạ nhân đỡ xuống giường, bối rối phụ giúp ngự y cứu trị.
“Tự sát?” Hắn nhìn người đang mê man, từ miệng hạ nhân kia biết hết ngọn nguồn,“Tự sát theo chủ?”
Máu tươi không ngừng trào ra từ cổ tay mảnh khảnh, hắn vốn đã gầy gò, giờđây càng trở nên yếu ớt, khiến người ta đau lòng không thôi.
Ngày đó không hiểu tại sao quân vương ở lại Bắc cung, tận đến khi người nọ tỉnh lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-me/2174618/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.