Trương gia đóng cửa tửu lâu lại rồi ngồi quây quần vào một bàn, vẻ mặt ai cũng thay đổi giống như là vừa trút được gánh nặng cực lớn. Mà cũng đúng như vậy thật, bọn họ vừa trải qua một việc mà khiến ai trong bọn họ cũng không muốn gặp lại.
Cha Trương lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng này: "Đúng là trời cao có mắt. Tạ ơn trời đất" Ông lại bắt đầu lôi ra thêm vài vị thần nào đó nói nữa, sau khi cảm tạ bọn họ một lượt lúc này ông mới quay về câu chuyện cũ: "May mắn Trang thiếu gia đến đúng lúc, nếu không cũng không biết chuyện gì xảy ra nữa"
Cả nhà nghe ông nói vậy đều nhất trí gật đầu. Bọn họ vô cùng biết ơn Trang Cẩm Ngọc vì nhờ hắn đến kịp lúc Trương Đỉnh lâu mới giữ lại được.
Vì mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi nên hiện tại Thẩm Thiệu Thanh liền kể lại từ đầu đến đuôi cho mọi người hiểu. Cũng nói rõ bức thư 5 ngày trước hắn nhờ La chưởng quầy gửi đến cho Trang Cẩm Ngọc và cả nội dung trong đó.
"Nói như vậy, sau lần này đệ phu sẽ đem bản kế hoạch hoàn chỉnh nhất cho Trang thiếu sao?" Trương Đại Bảo nghe xong cũng bất giác hiểu ra sự tình. Để có được chỗ dựa vững chắc từ phía Trang Cẩm Ngọc thì Thẩm Thiệu Thanh cũng sẽ bỏ ra một phần công sức. Như thế đôi bên đều có lợi.
Thẩm Thiệu Thanh gật đầu đồng ý. Ý tưởng để đưa cho Trang Cẩm Ngọc cũng không phải cái gì to tát. Chẳng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-qua-thanh-tieu-ca-nhi/3223341/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.