Đám người quần là áo lượt nghênh ngang đi vào quán. Trương gia bị một màn này mà đình chỉ động tác trên tay. Bọn họ trước đây chưa từng va chạm với đám người giàu có như vậy nên có chút sợ hãi. Cũng không biết mình đắc tội gì với bọn họ mà để bọn họ hùng hùng hổ hổ xông vào như vậy.
Cha Trương nhanh chóng chấn định lại tinh thần, đi đến hỏi rõ mọi chuyện từ Thẩm Thiệu Thanh: "Tức phụ lão nhị, chuyện này rốt cuộc là sao?"
Thẩm Thiệu Thanh nghe ông hỏi vậy, vốn tính muốn đem chuyện tửu lâu nói cho ông biết lại nhìn thấy đám người kia ra vẻ lớn lối. Một tên gia đinh không biết chủ nhân của hắn là ai đang hóng hách đập bàn la ó: "Các ngươi còn không biết dâng trà cho thiếu gia nhà ta sao? Một đám mắt mù các ngươi, được thiếu gia nhà ta hạ mắt xuống nhìn lại còn không tự biết thân biết phận, muốn ta phải nhắc nhở mới hiểu hay sao?"
Tiểu Hoàng chính là người hầu thân cận bên người thiếu gia nhà nó từ khi còn nhỏ cho đến giờ. Nó năm nay vừa tròn 15 tuổi. Vì biết cách nịnh bợ bề trên nên cuộc sống trong phủ của nó tương đối tốt. Trong phủ, đám người hầu cũng đều phải nể mặt nó vài phần. Dù sao thiếu gia nhà nó cũng là nhi tử được lão gia coi trọng nhất. Không chỉ bề ngoài anh tuấn mà ngay cả việc buôn bán trong nhà cũng rất giỏi.
Đối với tiểu Hoàng mà nói, thiếu gia của nó chính là người giỏi nhất, là người đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-qua-thanh-tieu-ca-nhi/3223338/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.