Chuyện vệ sĩ quyết định như vậy đi, sau khi Đường Niệm Niệm đồng ý trở về sẽ hỗ trợ tìm mấy người lính đặc chủng xuất ngũ có võ nghệ cao cường, những người này cũng không khó tìm, Thẩm Kiêu có quen biết không ít.
Rất nhiều lính đặc chủng xuất ngũ đều về nhà nghề nông, quá lãng phí nhân tài, còn không bằng đi làm vệ sĩ cho Bảo Liên Sinh, làm mấy năm đã có thể kiếm được một số tiền lớn về hưu.
"Niệm Niệm, lúc ở trên núi con đã nhận ra Vương Khang Hổ?"
Bảo Liên Sinh lơ đãng hỏi, giống như đang nói việc nhà.
"Đúng vậy, con nhìn thấy hình của ông ta ở cục cảnh sát, ở năm về hưu có cuộc bình chọn Ngôi Sao Cảnh Sát, bức hình dán trên tường."
Mộng Vân Thường
Đường Niệm Niệm nói rất tùy ý, nhưng trong lòng thì biết, trong lòng Bảo Liên Sinh đã sinh nghi rồi.
Bệnh đa nghi của tên này vốn đã nặng, lúc ở trên núi, khẳng định là ông ấy cũng nhận ra Vương Khang Hổ rồi, nhưng không nói tiếng nào, thật là cáo già.
"Trí nhớ của người trẻ tuổi tốt quá, tôi lúc tuổi còn trẻ nhớ số điện thoại rất giỏi, hiện tại đã không nhớ được." Bà Bào hoà giải, rất nhanh đã hòa hoãn bầu không khí.
"Tháng năm không tha một ai, Niệm Niệm, Tiểu Thẩm, hôm nay hai con đã cứu bác. Đại Ân khó chỉ nói một câu cảm ơn, bác với bác gái muốn nhận con làm con gái nuôi, con cảm thấy thế nào?"
Bảo Liên Sinh nói ý nghĩ của ông ấy, thật ra ông ấy không có hoài nghi Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5031354/chuong-865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.