Bây giờ là chạng vạng tối, nhà nào cũng đang nấu cơm, Tề Quốc Tú ôm hũ tro cốt, đứng trước cửa nhà họ Đường c.h.ử.i ầm lên.
Tiếng mắng c.h.ử.i của cô ta rất nhanh đã thu hút một đám người, họ nhanh chóng vây quanh thành mấy vòng, còn có ai đó bưng theo bát cơm, vừa ăn vừa xem trò vui.
“Có chuyện gì vậy? Con bé Niệm hại c.h.ế.t Tề Quốc Hoa? Không phải nói là bị ch.ó c.ắ.n c.h.ế.t sao?”
“Nghe Tề Quốc Tú nói toàn rắm thôi, cảnh sát bên đó đều nói, là do ch.ó c.ắ.n c.h.ế.t, không có liên quan gì đến con bé Niệm!”
Mọi người vô cùng tỉnh táo, bọn họ chỉ tin cảnh sát, còn Tề Quốc Tú toàn phun ra rắm, bọn họ nhất định không tin.
Hơn nữa Đường Niệm Niệm mở nhà máy vớ, dẫn bọn họ chạy về phía con đường sung túc, là đại công thần của Đường Thôn, Tề Quốc Tú là con gái đã gả ra ngoài, tính là gì chứ! Đường Niệm Niệm không ở nhà, cô vẫn còn trong huyện thành chưa quay về.
Nhưng không sao, bà cụ Đường có ở nhà.
Bà cụ Đường đang nhóm lửa, nghe được tiếng chửi, ngay lập tức chộp lấy cái kẹp gắp than rồi bước ra, Từ Kim Phượng và Tuyên Trân Châu đi theo sau, còn có cả Đường Mãn Kim và Cửu Cân.
Đường Mãn Đồng đang chạy nghiệp vụ bên ngoài, đã vài ngày chưa quay về.
“Cô thả thêm chút rắm nữa coi, thứ bệnh dịch Tề Quốc Hoa, đầu lở chân loét nên mới bị ch.ó chạy theo cắn, cảnh sát cũng nói là ch.ó cắn, có liên quan gì tới Niệm Niệm nhà tôi?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-mat-the-xuyen-den-thap-nien-70-ac-nu-nguoc-tra-lam-giau/5030867/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.